Thể Thao 247 - Cách mà sư tử áp dụng để chia thức ăn cho bầy sói đã nói lên những quy luật hoặc luật bất thành văn trong cuộc sống hôm nay cũng như trong ngành ô tô nói riêng.
Có một câu chuyện ngụ ngôn rất đáng để tất cả chúng ta cùng ngẫm như sau:
Một ngày nọ, sư tử sai báo quản lý 10 con sói và không quên phân phát thực phẩm trong ngày cho chúng.
Sau khi nhận thịt về, báo chia số thịt thành 11 phần bằng nhau, tự nó nhận một phần và chia 10 phần còn lại cho 10 con sói. Thế nhưng 10 con sói đều cảm thấy phần của mình bị ít nên hùa nhau chống lại báo.
Mặc dù một con sói đấu không lại được báo song 10 con cùng hợp sức, báo chẳng có cách nào để đối phó. Nó đành lầm lũi đi tìm sư tử xin từ chức.
Sư tử nghe xong liền đáp: Từ nay về sau, cứ nhìn ta mà học.
Ngày thứ hai, sư tử chia thịt thành 11 phần không hề bằng nhau, tự nó chọn phần lớn nhất, sau đó cất cao giọng nói với bầy sói: Các ngươi hãy tự bàn bạc xem chia số thịt này như thế nào.
Để tranh phần to hơn, bầy sói nhào lên, công kích, cắn xé lẫn nhau theo cách đầy hung tợn.
Báo thấy vậy thì phục sư tử lắm, nó liền hỏi đây là cách gì mà hay vậy. Sư tử cười, đáp: Đã từng nghe đến lương hiệu suất bao giờ chưa? Chẳng phải vì phần chênh lệch này mà bầy sói con nào con nấy đều ra sức chiếm cho được đó sao!
Ngày thứ ba, sư tử vẫn chia số thịt thành 11 phần, tự nó lấy 2 phần mang đi và tuyên bố với bầy sói: Các ngươi thảo luận xem chia số thịt này thế nào.
10 con sói chỉ có 9 phần thức ăn, chẳng còn cách nào khác là xông lên thật nhanh và nuốt thật gọn, cuối cùng, chỉ còn một con sói nhỏ bé nhất không cướp được thực ăn, bị đè cho bẹp dí trên mặt đất.
Báo lại một lần nữa nể trọng sư tử và không quên hỏi đây là cách gì. Sư tử cười đáp: Đã từng nghe đến phép đào thải của con người chưa? Nếu không đủ lớn mạnh, bị đánh bật lại phía sau là lẽ dĩ nhiên thôi.
Ngày thứ tư, sư tử chia thức ăn trong ngày làm 2 phần, tự nó lấy đi 1 phần và cũng như hai lần trước, nó bảo bầy sói bàn bạc cách chia thức ăn.
Cảnh tượng tranh cướp giành giật lập tức xảy ra và cuối cùng, một con sói mạnh nhất đã đánh bại tất cả những con khác, giành quyền thưởng thức thức chiến lợi phẩm một mình.
Sau khi ăn no bụng, con sói mạnh nhất mới cho những con khác ăn cùng và như thế, những con khác đều trở thành đàn em của nó, cung kính phục tùng sự quản lý của nó, trật tự, lần lượt hưởng thụ số thịt thừa mà nó ăn không hết.
Kể từ đó, sư tử chỉ cần quản lý một con sói, chỉ cần phân phất đồ ăn cho con sói đó và không cần phải tốn công sức quản lý những con sói khác.
Khỏi phải nói báo phục sư tử đến mức nào. Nó lại tiếp tục hỏi sư tử đây là cách gì mà hay đến vậy.
Sư tử cười, đáp: Đã từng nghe nói đến cạnh tranh giành vị trí cao hơn bao giờ chưa? Vì một vị trí cao hơn người khác, anh phải nổi bật hơn và phải đánh bật được tất cả những người còn lại.
Ngày thứ năm, sư tử chia thức ăn trong ngày ra làm 5 phần, tự nó lấy 3 phần, sau đó lấy 1 trong 2 phần còn lại, tiếp tục chia 1 phần thành 9 phần nhỏ và nói với bầy sói:
Mỗi người nhận một phần, ta muốn kiểm tra các ngươi, cuối cùng sẽ quyết định người ưu tú nhất có thể nhận thêm phần thưởng lớn nhất.
Bầy sói nhanh chóng lấy phần của mình về, con nào con nấy ngẫm nghĩ hồi lâu.
Nhiều con liền trích một phần trong suất ăn của mình cho sư tử, chỉ có một con duy nhất quyết định dâng tất cả những gì mình có cho sư tử và cuối cùng, nó giành được phần thưởng là miếng thịt lớn nhất.
Sư tử giành được 80% số thức ăn trong ngày, chỉ 20% còn lại được trao cho bầy sói mà chẳng con nào dám lên tiếng.
Báo lúc này đã phục sư tử lăn lóc và không quên học hỏi kế sách quá tuyệt vời này. Sư tử chỉ cười và đáp: Đã từng nghe nói đến ích lợi của việc biết phục tùng chưa?
Báo quay về và áp dụng đúng như cách mà sư tử đã làm nhưng vẫn không thành công. Báo bị cả bầy sói lao vào tấn công và xé xác. Lúc này sư tử mới thầm mừng và suy nghĩ: "Báo là báo, sư tử là sư tử, đây là nguyên nhân trực tiếp dẫn đến cái chết của báo. Còn nguyên nhân thực sự ư, ta chưa bao giờ muốn có thêm con báo nào trong lãnh địa của mình."
Câu chuyện trên cũng là một phần thực trạng trong ngành ô tô ngày hôm nay trên toàn thế giới. Các hãng lớn gần như không bao giờ cố gắng loại bỏ các hãng nhỏ, họ có xu hướng loại bỏ những đối thủ "cùng hạng" và tìm kiếm sự "phục tùng" của các hãng còn lại.
Hãng nào cũng có tham vọng sẽ trở thành Ford, GM, Toyota, Volswagen nhưng họ thừa hiểu rằng nếu một khi họ đụng chạm đến những con "sư tử" này, họ sẽ ở vị thế của một con báo, nếu không đủ mạnh để thành sư tử, họ sẽ còn mất luôn thị phần trên "sân nhà". Đó là một phần lí do có những hãng xe rất tốt nhưng chỉ tập trung bán tại một số thị trường nhất định.
Tại Việt Nam hiện tại, chưa có một "sư tử" thực sự trong ngành ô tô và có lẽ, cũng rất lâu nữa chúng ta mới có một "sư tử" bởi thị trường ô tô ở Việt Nam hiện tại như một vùng đầm lầy chứ chưa phải thảo nguyên. Cơ hội vẫn còn cho tất cả các hãng, kể cả những hãng mới như VinFast của tỷ phú Phạm Nhật Vượng. Hi vọng VinFast sẽ không rơi vào kịch bản như Vinaxuki đang trải qua.